Ta sẽ luyện lăng ba vi bộ
Để đưa em đi cuối đất cùng trời
Nên em đừng như Mộc Uyển Thanh hung dữ
Động tay là đánh tát đến tơi bời.
Em cũng đừng như Hoàng Dung láu lỉnh
Người ta thường chẳng thích gái khôn đâu
Chỉ họa có khù khờ như Quách Tĩnh
Mới run run đội vợ lên đầu
Hay em muốn làm Thánh Cô Minh giáo
Biết hòa cầm để tri kỷ tìm nhau
Hở một tí là phát lời truy sát
Nhưng người tình chau mặt đã vội đau
Ta chẳng hề thích cô Long đâu
Cái gì mỏng mảnh quá thường hay dễ vỡ
Mười bảy năm biết mấy là ngăn trở
Chắc chỉ mình Dương quá đợi được lâu.
Em cũng đừng là Linh San tiểu muội
Và cũng đừng là
Tham sân hoài sao biết nẻo tìm nhau.
Ta chỉ ước gì em là Triệu Minh
Biết mình yêu nên suốt đời phải giữ
Biết rõ lòng mình nên chẳng hề tư lự
Chiến thắng chỉ dành cho kẻ quyết được yêu.
Và khi ấy, chắc chắn một điều
Ta sẽ không ngại ngần mà bỏ trọn một đời
Chỉ để ngồi vẽ lông mày cho người tri kỷ!