Thứ Ba, 18 tháng 1, 2011

Viết một sáng cuối tuần mà ngỡ như tận cùng thế kỷ.

Đêm qua tôi nhận ra dù mình dễ thích nghi với mọi hoàn cảnh, nhưng thật ra vẫn có cái này thích hơn cái kia. Thay vì ngồi lắc lư theo nhạc, hút shisa và uống rượu pha cola, tôi thích nằm trên cái giường hẹp tém của mình, đọc sách, nghe Jeff Buckley rồi ngủ lúc nào không biết.

Vậy mà có lúc tôi thèm không khí điên cuồng náo loạn đến phát điên. Lâu lâu tôi nhớ lại cái bar local ở Siem Reap. Tôi uống bia, nhảy nhót như điên và cuối cùng nôn hết ra phòng tắm.

Giờ tôi thích về với căn phòng nhỏ có bàn gỗ thông và những lọ hoa cúc tím, với cái giường tầng hẹp tém mà êm ả quá chừng.

Thứ Ba, 4 tháng 1, 2011

Cội mai vườn cũ

Anh trở về vườn cũ

Quỳ trước cội bạch mai

Thương lời thề đã vỡ

Bóng cơn đau loang dài

Em trở về đi chứ

Cùng anh mà cúi đầu

Đã thề cùng mai trắng

Suốt đời này bên nhau

Giờ chúng mình thất ước

Biết thế nào mai sau.

Giá mà đừng thề thốt

Chiếc nhẫn này đừng mua

Tội nghiệp cho thề ước

Có dối gian bao giờ.

Chiếc nhẫn em vứt rồi

Anh không tìm được nữa

Cuộc tình ta giết rồi

Biết lấy chi cứu chữa.

Chỉ còn cội mai trắng

Vườn cũ giăng hoa đầy

Hoa hồn nhiên đâu biết

Chúng mình giờ chia tay

Tháng năm đầm ấm cũ

Ngỡ chỉ vừa đâu đây.

Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2010

Nguyen Thien Ngan

Nguyen Thien Ngan: "Well I wish I could save the world but in fact I'm just a writer who makes ad copies, stories and sometimes poems. And I'm talented at taking ugly photos."

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Cháu bé tự kỉ

You ask me why there're heaps of interesting stuffs on my work cabin. Hmm, guess why! I spend 8 hours awaking there everyday.


Khổ thân em Jenny ngồi call-deal giá lens cũ cho mình chiều giờ. Bạn giựn mình òi, sau khi bạn tốn bao nhiêu tiền điện thọi cũng ko mua được cho mình cái second hand với giá 100 SGD, bạn vô tình phát hiện ra là cái brand new bán ở VN với giá có 130 SGD à.


So the most voted name for my camera is DUREX!


Mua gạo ăn hay mua ống fix chộp hình? That's the question!


Bạn đi mần về, thấy nhà đã ráp máy lạnh. Nhưng than ôi, máy lạnh ráp gần cái cục thoát nhiệt, cùng nằm trên-một-mặt-phẳng của căn phòng. Bạn không hiểu gì luôn.


Thứ Tư, 10 tháng 11, 2010

cà phê, nước cam

Công ty có chị lao công kiêm bán cà phê nước cam. Ngày nào sáng cũng ra âu yếm hỏi: Cà phê không Ngân? Chiều nào cũng ra trìu mến hỏi: Nước cam chứ nhỉ?
Thì làm sao mà không ừ cho được.
Cuối tuần chị cầm sổ đi thu tiền, điều đặn mỗi tuần 5 cafe, 5 nước cam vị chi là 5X7 + 5X12. Hóa ra một tuần tiền cà phê trà thuốc của mình cũng nhóp nhép trăm ngàn cơ à?


Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2010

Nhật ký an lạc

- Bạn ECD gọi vào phòng để "xử" mình vụ thứ 6 tuần trước chửi thằng Alex. Thì sao? Sắp có chance để nghỉ làm vài tháng, ăn đói giảm cân, viết một quyển sách mình nung nấu.
- Sáng nay sốt, mà người rờ trán lại là 1 chị đồng nghiệp. Tủi thân ghê bay.

Nhật ký an lạc của đời mình bắt đầu từ hôm nay. Mình phải tồn tại, dù là cách này hay cách khác.

Vài câu thơ buồn của Lưu Quang Vũ

"Tôi mua hào thuốc lá
Ngồi hút mà buồn thiu
Em yêu hay không yêu
Quan trọng gì phải khổ?

Thôi chẳng chờ mong nữa
Chẳng đua chen với cuộc đời này
Xin chối từ bàn tiệc đắng cay
Lòng tốt ai cần đến
Thơ không đâu dùng
Anh như thằng bờm
Chẳng thiết trâu bò chẳng thiết lim
Chỉ nhận nắm xôi cười ngặt nghẽo.

Muốn lên tàu đi đâu thật xa
Nhưng nhà ga đã sụp
Ngã tư mưa nhớ em
Vừa thương vừa trách giận
Sao chân em dẫm đạp
Lên những gì tôi yêu?"

Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010

Nếu tất cả yêu thương đều có kết cục buồn

Nếu tất cả yêu thương đều có kết cục buồn
Thì còn ai thèm đi đến cuối
Mà những đoạn đường dang dở những cuộc tình nham nhở
Cũng đâu có gì vui hơn.

Thà cứ đâm đầu leo lên yêu như mưa dữ sóng cuồng
Nếu chia tay rồi mới nhớ ra mình quên chưa hôn
Thì đừng ngại ngần quay xe lại
Nếu ngủ rồi mới nhớ ra mình quên chưa chúc ngủ ngon bằng câu nào êm ái
Thì phải tìm gặp người ta trong mơ và lặp lại trăm lần
Nếu có lúc ngồi bên nhau mà quên nắm tay lén lút dưới gầm bàn
Thì khi ra bãi giữ xe, phải nắm bù trước khi lục túi tìm thẻ xe, chìa khóa
Tóm lại là đừng bao giờ, đừng bao giờ để lỡ
Nhận và cho những ngọt lịm, xôn xao
Tóm lại là cuộc đời này ngoài chuyện yêu đương thì còn quái gì vui đâu
Sao còn tiếc còn sợ còn nghi ngại và còn bỏ lỡ

(Tôi gớm những kẻ ăn bánh mì nửa ổ,
Thuốc hút nửa chừng và yêu cầm cự cho hết tháng đoạn ngày thôi)

Thứ Hai, 30 tháng 8, 2010

Những bài thơ xưa (4)

Có khi em bảo rằng buồn
Tôi bèn chỉ đám chuồn chuồn thấp cao
Trời còn có lúc chiêm bao
Khi mưa khi nắng, lúc vào lúc ra
Cũng bâng khuâng chuyện người ta
Cũng "buồn nhân thế" huống là em tôi

Có khi em bảo rằng thôi
Tình ta chỉ thế này thôi ấy à
Tôi bèn chỉ vạt nắng tà
Nắng còn phai nữa là ta với mình...

Những lời tôi nói linh tinh
Mà em khờ dại chẳng nhìn ra tôi

Em buồn lo chuyện xa xôi
Mà không hề thấy tôi ngồi bên em!

Những bài thơ xưa (3)

Ờ thì mấy kiếp huyên thuyên

Chừa ra một kiếp tập thiền tĩnh tâm

Ờ thì mấy kiếp tang bồng

Chừa ra một kiếp tắm sông quê mình

Ờ thì mấy kiếp linh tinh

Chừa ra một kiếp một mình mình yêu....